Trong mắt Lã Tân lóe lên một tia hận ý, giọng điệu cũng trở nên gay gắt hơn: “Đừng có lôi mấy chuyện cũ rích ra làm phiền tôi, được không? Các người nói tôi giết cả nhà Tôn Xuân Miêu, lại nói tôi giết cả nhà Tôn Tinh, còn nói tôi muốn giật điện chết vị kiểm sát viên kia, kết quả một chút bằng chứng cũng không đưa ra được, làm cảnh sát hình sự chỉ dựa vào miệng nói thôi à? Còn không bằng mấy anh bảo vệ ở trường tôi!”
Cô ta tỏ vẻ khinh thường hai người, nhưng Ninh Việt biết cô ta đang làm ra vẻ.
“Mẹ cô không giống ba cô đúng không? Ba cô tha thứ cho cô, còn tự kiểm điểm bản thân, chỉ là ông ấy rất sợ cô, nên mới không liên lạc với cô. Vậy còn mẹ cô?”
Lã Tân cười lạnh: “Cô ra nước ngoài mà hỏi bà ta ấy, có bản lĩnh thì gọi bà ta về đi! Tôi chờ đấy!”
Hứa Thiên phát hiện khi Lã Tân nhắc đến ba Lã thì còn có thể giả vờ, nhắc đến mẹ Lã thì trong ánh mắt không còn chút hơi ấm nào, chỉ có hận ý, cô không khỏi đoán: “Cô chắc là không quan tâm mẹ cô có tha thứ cho cô hay không, hay là bà ấy cũng đã làm điều tương tự với cô, bị cô phát hiện?”
Lã Tân trừng mắt nhìn cô: “Đắc ý cái gì? Cho dù cô đoán trúng thì sao? Đúng vậy, bà ta muốn dùng cái đun nước siêu tốc để giật điện chết tôi, bị tôi phát hiện! Mẹ tôi còn giả tạo hơn ba tôi nhiều, bà ta ban đầu ôm tôi khóc lóc thảm thiết, nói xin lỗi tôi, hại tôi biến thành như thế này, kết quả chưa được hai ngày đã dùng ánh mắt nhìn quỷ để nhìn tôi rồi.”
Ninh Việt: “Trong hai ngày đó cô lại làm gì? Ngoan ngoãn không gây chuyện, mẹ cô đã bắt đầu ghét bỏ cô? Thậm chí còn muốn giật điện chết cô?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play