Dì Phương vỗ đùi khóc lóc: “Con dâu tôi khen vị pháp y này, còn nói Tiểu Đông miêu tả người ta thành người quá đáng ghét, hoàn toàn không phải như vậy. Nó vừa định đi tìm Tiểu Đông, đợi nó về tôi đã ngủ rồi, tôi chỉ nghe thấy nó lẩm bẩm vài câu, nói cái gì mà biến thái chết tiệt, nhìn không ra. Chắc chắn là mắng pháp y trong cục các cô rồi, còn mắng ai được nữa? Hôm sau trong phòng nó còn có một tấm ảnh, chính là con nhỏ đó, cô nói không phải nó thì còn là ai?”
“Vậy không đúng nha, con dâu dì tan làm về nhà đều nói với dì rồi, cô gái trẻ đó không tệ, hiểu lầm được giải tỏa. Cho dù chị ấy lại nghe được gì từ chỗ Trịnh Tiểu Đông, cũng sẽ không nửa đêm chạy đi tìm vị nữ pháp y đó đối chất chứ. Hơn nữa chị ấy cũng không biết người ta ở đâu, vị nữ pháp y đó càng không thể nửa đêm chạy đi tìm con dâu dì được, sao dì cứ khẳng định là cô ấy hại chị Tiểu Thôi?”
“Không phải nó thì còn ai? Người của các cô vừa đến nhìn một cái là thay đổi sắc mặt, một người nói ảnh là ai, còn chưa nói ra, cái người cầm đầu, liền trừng mắt qua, người kia liền không nói nữa, sau đó vừa quay người đi, anh ta lại không nhịn được, la lên khẩu trang cũng giống của Tiểu Hứa.”
Trong mắt dì Phương tràn đầy kiên định: “Đúng, anh ta nói chính là Tiểu Hứa, pháp y trong cục các cô!”
Hứa Thiên vừa nghe, tò mò vô cùng về đồng nghiệp không giữ được bình tĩnh này, là Hồ Đông sao? Anh ta nhìn thì có vẻ nghịch ngợm, nhưng chắc sẽ không vô tư như vậy, hay là Tiểu Tạ?
Liên quan đến đồng nghiệp mình, chắc chắn không thể thiên vị, nhưng còn chưa làm rõ chuyện ảnh và khẩu trang là thế nào, làm sao có thể trước mặt người nhà nạn nhân mà kinh hô liên tục như thế?
“Vậy nên dì đã khẳng định, là pháp y Hứa giết con dâu dì?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play