Thực ra, tối hôm đó Chu Hành không hề say đến mức mất ý thức. Rời khỏi nhà Trầm Nhứ xong, anh không phiền đến Phó Ôn Niên và Kỷ Thư Điềm nữa.
“Hai người về đi, tôi tự lên được.”
Kỷ Thư Điềm lo lắng liếc nhìn anh một cái: “Cậu có thật sự ổn không? Hay là để tôi với Phó Ôn Niên đưa cậu lên, đã tới rồi thì lên thêm một tầng cũng chẳng mất bao nhiêu.”
Chu Hành lắc đầu: “Không cần đâu, hôm nay phiền hai người rồi.”
Phó Ôn Niên không nói gì, chỉ ngẩng đầu nhìn anh một cái.
Tửu lượng của Chu Hành thế nào, anh biết rất rõ. Tuy hôm nay uống không ít, nhưng chắc chắn chưa đến mức mất kiểm soát. Nếu không thì lúc nãy ở quán bar, anh đã chẳng để Chu Hành tự về một mình.
Bao nhiêu năm nay, anh quá hiểu con người Chu Hành. Chuyện tối nay, anh nhìn thấu mà không nói ra.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT