Không biết đã trôi qua bao lâu, Trầm Nhứ mới dần thoát ra khỏi cơn đau âm ỉ buốt thấu tâm can khi nãy.
Lúc này, có vẻ như Chu Hành đã say đến mức mất đi ý thức. Trầm Nhứ đưa tay khép cửa phòng, đỡ anh vào trong, để anh ngồi dựa vào ghế sofa.
“Chu Hành, Chu Hành?”
Cô thử gọi anh hai tiếng, nhưng đáp lại chỉ là tiếng thở đều đều kéo dài.
Đôi chân dài của Chu Hành dang nhẹ, thả lỏng trên sofa. Vì đã không còn sức mà chống đỡ, cả người anh mềm nhũn, ngả ra như thể muốn chìm hẳn vào trong ghế.
Thấy vậy, Trầm Nhứ khẽ thở dài.
Có lẽ là đã ngủ rồi. Tửu lượng của Chu Hành xưa nay không tệ, lần này say đến mức này, không biết đã uống bao nhiêu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play