Lục Phóng ôm chặt cậu vào trong ngực.
Nhưng Diệp Tri Tùng lại không biết phải mắng cái gì, cũng chẳng biết phải làm sao để giận dỗi, hay phải thế nào mới gọi là phát cáu với người khác.
Một khi bị người nhìn thấy sự tủi thân ấy, thì tủi thân liền tan biến, không còn hình bóng.
Sống mũi cay cay, khóe mắt nóng nóng, nhưng trái tim lại chẳng thấy khó chịu.
Cậu khẽ nói, bảo Lục Phóng nhất định phải nhớ, sau này phải dẫn cậu đi, như vậy là được rồi.
Lục Phóng ôm người vào lòng, xoa nhẹ rồi lại xoa, thế nào cũng không thấy đủ.
Hắn hôn lên thái dương cậu, khóe mắt, lướt qua chóp mũi, rồi khẽ chạm lên đôi môi mềm ngoan ngoãn kia.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT