Cậu ngồi xổm trên mặt đất, cẩn thận kiểm tra lòng bàn tay của đối phương. Vết thương chỉ là một vết trầy xước rất nhỏ, rỉ ra một chút máu, nhưng trong mắt Ôn Gia Nhiên, đó là một chuyện cực kỳ nghiêm trọng.
Cậu bĩu môi, không dám nhìn.
Vương Yến nghĩ một lúc, xé một mảnh giấy sạch, cẩn thận lau vết thương cho Ôn Gia Nhiên. Cậu không biết làm thế có được không, nhưng trong nhà cậu không có thứ gì khác để sát trùng.
Vết thương hơi đau, Ôn Gia Nhiên theo phản xạ rụt tay lại, nhưng Vương Yến giữ chặt tay cậu, không cho động đậy.
Đợi đến khi lau sạch bụi bẩn trên bề mặt vết thương, Vương Yến mới thở phào nhẹ nhõm. Cậu nghiêm túc nhìn Ôn Gia Nhiên nói: “Sau này cậu đừng đến nữa, nhà tôi rất nghèo, không có thứ cậu cần, cũng không đủ khả năng để cung phụng cậu.”
Vương Yến đã nghĩ thông suốt rồi, một đứa trẻ yếu ớt như vậy chắc chắn không phải là quỷ.
Cậu nghĩ Ôn Gia Nhiên có lẽ là một vị thần tiên nhỏ nào đó trên trời.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT