Ôn Gia Nhiên vừa ra khỏi quán cà phê là chạy vội, thỉnh thoảng lại ngoái đầu nhìn lại, sợ hai người kia đuổi theo.
Mãi đến khi thở hổn hển cậu mới giảm tốc độ, rồi phấn khích nói: “Thế nào? Thế nào? Vừa rồi tôi diễn có được không?”
Lục Yến Trạch vờ suy nghĩ một lát rồi cười nói: “Rất tốt. Đến tôi còn giật mình, cậu hai đó chắc chắn cũng sợ chết khiếp rồi.”
Ôn Gia Nhiên thở phào nhẹ nhõm: "Thế thì tốt rồi." Cậu không nhịn được cằn nhằn: "Lục Yến An nhạy bén quá, giờ cậu ta đã nắm được điểm yếu của chúng ta, chắc chắn sẽ không bỏ cuộc đâu." Cậu lẩm bẩm: “Phiền phức!”
Lục Yến Trạch an ủi: “Không sao đâu, tôi thấy cậu hai chưa phát hiện ra điều gì bất thường. Chỉ cần là một mình Lục Yến An thì chẳng làm nên trò trống gì đâu. Cậu cứ giữ bình tĩnh, họ sẽ không phát hiện ra đâu. Với lại, nếu có bị phát hiện họ cũng không làm gì được cậu.”
"Vậy sao được?" Ôn Gia Nhiên phản bác: “Tôi không muốn sau này anh bị người ta nói là người tâm thần.”
Giọng cậu rất nghiêm túc, Lục Yến Trạch khựng lại, im lặng không nói gì.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT