Ôn Gia Nhiên vừa mở mắt đã phải tất tả đi học. Cậu vội vàng sửa soạn rồi chạy thẳng đến trường.
Kết thúc một ngày bận rộn, cậu đã mệt rã rời. Cuối cùng, cậu đành nhịn đói, bỏ bữa tối và lê bước nặng nhọc về ký túc xá.
Chưa đi được bao xa, một bàn tay đã vỗ vào vai cậu. Cậu quay đầu lại, là bạn cùng phòng Tôn Nguyên. Cậu ta ngạc nhiên xoay quanh cậu: “Chà chà, hiếm có đấy nhé, bệ hạ tính hôm nay triệu chúng ta mấy thị thiếp đi thị tẩm à?”
Vừa nói, Tôn Nguyên vừa đưa hai tay lên che mặt, làm vẻ thẹn thùng.
Ôn Gia Nhiên cạn lời.
Tôn Nguyên thuộc tuýp người hồn nhiên và mập mạp, mỗi khi cười, đôi mắt híp lại chỉ còn là một đường chỉ. Giờ thêm vẻ thẹn thùng kia làm cặp mắt cậu ấy càng khó nhận ra.
Ôn Gia Nhiên xoa thái dương: “Đi đi đi, đừng đùa nữa, hôm nay tớ mệt chết rồi.”
Tôn Nguyên cười, dùng khuỷu tay thúc vào cánh tay Ôn Gia Nhiên, thì thầm: “Bố mẹ cậu cuối cùng cũng chịu thả cậu ra ở ký túc xá à?”
“Đừng nhắc nữa, tớ còn chưa nói với họ đâu.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play