Thông tin thân phận người tham gia đã được xác nhận - Người Vận Mệnh (giai đoạn mầm non).
Bối cảnh phim được chọn: «Gã Hề Ma Quái (phần đầu)», khung cảnh (thị trấn Derui) đã được tạo ra.
Tuổi tác của người tham gia đã bị thu nhỏ, trang bị vận mệnh đã được đơn giản hóa, thân phận tương ứng đã phân phối hoàn tất.
Chú ý:
①. Do sự kiện không có giới hạn thời gian, chỉ sau khi mục tiêu cuối cùng (gã hề - Pennywise) bị tiêu diệt, người tham gia mới được phép rời đi.
②. Do sự kiện có giới hạn khu vực, người tham gia bị cấm rời khỏi thị trấn Derui dưới bất kỳ hình thức nào.
. . .
Reng reng reng! (Tiếng chuông báo thức)
Lúc Hàn Đông mở mắt ra, hắn thấy mình đang ở trong một phòng ngủ đơn.
Trên tường dán một tấm áp phích phim nước ngoài từ những năm tám mươi,
trên bàn học chồng mấy quyển sách giáo khoa ngoại văn lớp tám,
trên tủ đầu giường đặt một quyển truyện tranh tên là «Quái Thú Đừng Ngủ».
“Để phù hợp với bối cảnh phim «Gã Hề Ma Quái», tuổi của chúng ta đều bị thu nhỏ lại tương ứng... Không gian vận mệnh thật kỳ lạ!”
Tắt chuông báo thức, Hàn Đông nhanh chóng rời giường, đi tới trước gương.
Hắn đã biến về dáng vẻ ngây ngô của một cậu nhóc khoảng 14 tuổi, chính xác hơn thì đây là dáng vẻ lúc 14 tuổi của Warren Nicholas, cũng gầy gò và nhỏ bé tương tự.
Việc đầu tiên Hàn Đông cần làm là ‘kiểm tra toàn thân’.
Kiểm tra xem năng lực của mình có bị ảnh hưởng không.
“Cánh tay Thực Thi Quỷ.”
“Kiểm Soát Dịch Bệnh.”
Ngoài ra, việc ra vào nhà giam cũng không bị ảnh hưởng.
Lúc này Hàn Đông mới thở phào nhẹ nhõm, hắn chỉ sợ việc bị thu nhỏ tuổi tác sẽ khiến “Đầu Người Vô Diện” bị ảnh hưởng.
Một khi năng lực gần như gian lận này không thể sử dụng, tỷ lệ sống sót của Hàn Đông sẽ giảm mạnh.
Mặt khác, trang bị vận mệnh đã được đơn giản hóa.
Hàn Đông phát hiện hai mặt dây chuyền hình chìa khóa ở bên hông, một cái hình đoản kiếm, một cái hình chiếc giày.
Trang bị sau khi đơn giản hóa có kích thước chỉ bằng một phần năm so với ban đầu. Chỉ cần Hàn Đông chạm vào và dùng ý niệm điều khiển là có thể chuyển đổi giữa hình dạng gốc và phiên bản thu nhỏ.
Một phương thức sử dụng rất tiện lợi.
“Tất cả đều bình thường, tình hình tốt hơn dự tính.”
Đúng lúc này, giọng nói quen thuộc của hệ thống vang lên trong đầu hắn:
(Giải thích thân phận)
Tên: Warren Nicholas.
Tuổi: 14
Giới thiệu vắn tắt: Đang theo học tại trường trung học cơ sở Derui, lớp 8-2.
Đang nhập thông tin ký ức liên quan...
Toàn bộ ký ức từ lúc sinh ra cho đến năm 14 tuổi sống tại thị trấn Derui ào ạt rót vào đầu Hàn Đông.
Với lượng dữ liệu khổng lồ như vậy, nếu đổi lại là bộ não của gã võ sĩ quyền Anh thiểu năng ở đầu màn nhà giam, chắc chắn sẽ bị nổ tung.
Thế nhưng, đối với bộ não của Hàn Đông mà nói, chẳng có chút áp lực nào.
Khi việc truyền ký ức hoàn tất, Hàn Đông đã hoàn toàn hòa nhập vào nhân vật trong phim, có thể tiếp xúc và trò chuyện với bất kỳ cư dân nào trong thị trấn Derui mà không hề có chút cảm giác xa lạ nào.
“Nếu mình đoán không lầm, Kas và những người khác cũng đang ở trong nhà của nhân vật tương ứng... Dựa theo kịch bản trong phim, mọi người hẳn là học cùng một trường.”
Hàn Đông dùng thiết bị dây cót gửi một tin nhắn cho Kas.
Loại máy truyền tin hoạt động dựa trên pháp trận này vẫn có thể sử dụng dù đã thay đổi thế giới... ở một mức độ nào đó còn tốt hơn cả điện thoại di động thời Hàn Đông còn sống.
Rất nhanh, tin nhắn nhận được từ Kas cũng đã chứng thực suy nghĩ của Hàn Đông.
Cách thức mở đầu giống nhau, được gán cho thân phận học sinh tương ứng, cứ đến trường bình thường, không cần có bất kỳ hành vi khác thường nào.
Sau khi tập hợp ở trường, cả nhóm sẽ cùng nhau thảo luận xem nên bắt đầu điều tra từ đâu, điều tra như thế nào và cách đối phó khi gặp nguy hiểm.
Gia đình của Hàn Đông thuộc tầng lớp trung lưu trong thị trấn Derui.
Họ có một ngôi nhà hai tầng riêng biệt được sửa sang sạch sẽ, trang phục của người cha cũng phù hợp với thân phận thương nhân của ông.
Lúc Hàn Đông xuống lầu, người mẹ tóc nâu đã chuẩn bị xong bữa sáng thịnh soạn, gồm trứng rán dăm bông ăn kèm với bánh ngọt và ngũ cốc.
“Con đi học đây!”
Có ký ức hỗ trợ, mọi hành vi của Hàn Đông đều tỏ ra vô cùng tự nhiên.
Thế nhưng, ngay khoảnh khắc chào tạm biệt bố mẹ và đóng cửa nhà lại.
Ánh mắt Hàn Đông dời từ cặp vợ chồng đang trò chuyện bên bàn ăn xuống gầm bàn.
Lơ lửng một (quả bóng bay màu đỏ).
Cạch! Hàn Đông đóng cửa lại, đôi mày nhíu chặt.
“Nhanh vậy sao?”
Là người đã xem bộ phim «Gã Hề Ma Quái», Hàn Đông hiểu rất rõ ý nghĩa của quả bóng bay màu đỏ.
Cậu lập tức nâng cao cảnh giác, đồng thời cũng nhờ cô Trần Lệ để ý tình hình xung quanh.
Nếu vừa mở đầu đã nhìn thấy quả bóng bay màu đỏ, điều đó có nghĩa là cậu đã bị trùm cuối của sự kiện lần này - Pennywise - để mắt tới.
Cậu đạp xe, nhanh chóng đi về phía ngôi trường cách đó 4 km.
Khi đạp xe trên con đường nhỏ rợp bóng cây trong thị trấn Derui, cảm nhận được không khí trong lành đã lâu không gặp, Hàn Đông bỗng nhớ lại một vài trải nghiệm khi mình còn sống.
“Đạp xe đến trường, cảm giác quen thuộc đã lâu không thấy...”
Nghĩ đến đây, Hàn Đông cố sức lắc đầu.
“Không được! Không thể hoàn toàn nhập tâm vào đây được, việc bị thu nhỏ tuổi tác và lấp đầy ký ức, nếu không cẩn thận sẽ hoàn toàn nhập vai vào nhân vật, thậm chí nảy sinh tình cảm với thị trấn này, để rồi không thể đưa ra lựa chọn chính xác vào thời khắc mấu chốt.”
Trong hơn mười phút đạp xe, Hàn Đông để ý thấy rất nhiều hình ảnh ‘không bình thường cho lắm’.
Trên cột điện, thùng rác dán đầy những tờ thông báo tìm người mất tích,
những người già góa bụa ngồi thất thần trong sân,
những tờ giấy thông báo lệnh giới nghiêm ban đêm dán trên cửa mỗi nhà,
Tất cả những hình ảnh đó nối liền với nhau, khiến cho thị trấn trông có vẻ yên bình tĩnh lặng này trở nên kỳ quái.
. . .
Trường trung học cơ sở Derui.
Các tòa nhà của trường học chủ yếu được xây bằng gạch đỏ, mái nhà có thiết kế hình tam giác, lợp ngói men sứ màu xanh lam để chống mưa.
Đây là trường trung học duy nhất ở thị trấn Derui, do đó nó chiếm một diện tích rất lớn, ngoài tòa nhà dạy học chính, còn có hai tòa nhà thí nghiệm, thư viện, sân vận động, nhà ăn và năm khu ký túc xá học sinh.
Thậm chí còn tốt hơn một vài trường đại học hạng ba.
Cơ thể của Nicholas vẫn trông khá nhỏ bé so với các học sinh trung học khác.
Dựa vào ký ức, cậu tìm được tủ đồ của mình trong hành lang.
Cậu đối chiếu với thời khóa biểu dán bên trong tủ rồi lấy sách giáo khoa đi đến khu phòng học tương ứng.
Nhờ ký ức được cấy vào, Hàn Đông ngay lập tức hòa nhập vào bầu không khí của trường trung học thị trấn này.
Trong phòng học tương đối rộng rãi đã tụ tập không ít người.
Kas và hai người kia đã đến từ trước.
Xem ra, cả ba người đều bị thu nhỏ tuổi tác xuống khoảng 14 tuổi, hơn nữa còn được sắp đặt làm bạn cùng lớp.
Kas 14 tuổi vẫn anh tuấn như xưa, có điều chiều cao rõ ràng đã giảm đi một chút và làn da cũng mịn màng hơn... Nếu mặc đồ con gái và đội tóc giả, chắc chắn sẽ không ai nghi ngờ giới tính của cậu.
Koslin nhỏ con là người thay đổi ít nhất, chiều cao không đổi, cả người gần như vẫn giữ nguyên dáng vẻ ban đầu.
Người thay đổi nhiều nhất phải kể đến thành viên nữ duy nhất trong đội.
Sophia 14 tuổi đã biến thành một cô bé loli tóc vàng vẫn còn nét trẻ con, khuôn mặt tròn trịa mềm mại như búng ra sữa, ngũ quan xinh xắn kết hợp với mái tóc xoăn vàng óng, đáng yêu vô cùng.
Thế nhưng cơ thể cô lại phát triển sớm, ở độ tuổi này đã dậy thì hoàn toàn.
So với các nữ sinh khác trong lớp, Sophia đang phải chống đỡ hai ‘gánh nặng’ mà bạn bè đồng trang lứa không nên có.
Sophia dường như cũng biết sự ‘đặc biệt’ của mình, nên khi gặp mặt đồng đội, mặt cô càng đỏ hơn.
Thậm chí một vài nam sinh lớn tuổi hơn đi ngang qua cũng phải liếc nhìn vài cái.
Thế nhưng, Hàn Đông lại chẳng có phản ứng gì với hình ảnh ‘khuôn mặt ngây thơ nhưng thân hình bốc lửa’ này... đến mức nhất thời cậu còn nghi ngờ liệu mình có ‘gặp vấn đề ở phương diện nào đó’ hay không.
Hoặc có lẽ, điều này liên quan đến bản thể của cậu.
Nếu trước mặt cậu xuất hiện một đống nước mũi gợi cảm, không chừng Hàn Đông sẽ có phản ứng.
Thấy Hàn Đông đến, Kas vội vàng tiến lên hỏi:
“Allen, có phải cậu cũng nhìn thấy quả bóng bay màu đỏ không?”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play