Ngày đầu tiên năm mới, Ứng Thanh và Vương Vũ mặc quần áo mới, Ứng Thanh buộc tóc lên, nhìn mặt mình trong gương đồng ngẩn người, tựa hồ so trước kia trắng hơn chút, hắn lại dùng sợi chỉ đỏ buộc hai bím tóc cho Vương Vũ.
Ứng Thanh biết rõ hôm nay Nguyễn Nhạc và Ứng Lệ sẽ không dậy sớm, liền mang theo Vũ tỷ nhi đi trước làm bữa sáng. Vừa ăn thì cửa phòng Nguyễn Nhạc họ lại mở ra. Hắn đang nói chuyện, lại thấy sắc mặt hai người kia quái dị, bèn hỏi: “Nhạc ca nhi, làm sao vậy?”
Nguyễn Nhạc trợn tròn đôi mắt đỏ mặt xua tay: “Không, không có việc gì, Thanh ca, ta đi rửa mặt.”
Ứng Thanh nhìn về phía Ứng Lệ, Ứng Lệ khó được lại ngượng ngùng: “Ta, ta cũng đi rửa mặt.”
Mấy người với tâm tư khác nhau ăn bữa sáng, hắn còn chưa kịp đưa bao lì xì đỏ cho họ, Ứng Lệ đi trước vào phòng, Nguyễn Nhạc theo sau vào, điều này càng làm Ứng Thanh không hiểu.
Đêm qua tuyết rơi không lớn, bây giờ trên mặt đất chỉ phủ một tầng mỏng ngân bạch. Nguyễn Nhạc thu hồi tầm mắt đem cửa sổ đóng lại, một đôi cánh tay ôm eo cậu, cậu nghe được giọng nói áy náy của Ứng Lệ: “Nhạc ca nhi, xin lỗi.”
Nguyễn Nhạc nghiêng đầu, cọ mặt với hắn: “Tiểu Lệ, ngươi đừng xin lỗi, nếu là thật sự có con, vậy ta liền sinh xuống, nếu là không có, vậy không có, thế nào?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT