Nguyễn Nhạc lén nhìn sắc mặt sư nương, thấy nàng mỉm cười, cậu hoảng hốt: “Sư nương, người có phải bị tức điên rồi không?”
Kỷ Cẩm cong khóe mắt, gõ trán Nguyễn Nhạc. Bây giờ họ sống chung đã nửa năm, nắm rõ tính nết của nhau, và biết đối phương là người tốt.
Nàng không nhịn được trêu chọc: “Nhạc ca nhi, vừa rồi ngươi nói cha ta như vậy, không sợ ta giận sao?”
"Chắc chắn là không." Nguyễn Nhạc vừa xoa trán vừa cười nói, “Nếu sư nương không muốn ta nói, khi ta nói câu đầu tiên đã ngăn cản rồi, chứ không phải đợi đến lúc lão gia Kỷ tức giận run rẩy mới đưa người vào hậu viện.”
Quả đúng là như vậy, Kỷ Cẩm nhéo mũi Nguyễn Nhạc: “Nhạc ca nhi thật là càng ngày càng thông minh.”
Nguyễn Nhạc nhướn mày: “Đương nhiên rồi!”
Nhưng chuyện này buổi chiều Nguyễn Nhạc đã lén nói với Nhậm Thịnh Nguyên. Nhậm Thịnh Nguyên thở dài, lập tức lại dạy cậu mấy mẹo nhỏ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play