Nguyễn Nhạc và Ứng Lệ mí mắt giật giật: “...” Cũng không cần phải nói lớn tiếng như vậy.
Từ Trúc vừa cắn hạt dưa vừa đi tới: “Thuốc giả chết? Các ngươi tìm cho nhà ai vậy, xem ra không phải dân thường như chúng ta.”
Nguyễn Nhạc bất đắc dĩ. Cậu không ngờ lão Phùng lại có tính tình như vậy. “Trúc ca nhi, chuyện này càng ít người biết càng tốt.”
Từ Trúc ôm vai cậu kéo lại: “Không thể nói như vậy. Ở Tây Thành này, ta cũng có chút tiếng tăm. Sau này nếu ngươi có giấu người, chẳng phải lại bị ta biết.”
Lời này rất có lý. Nguyễn Nhạc nuốt nước miếng: “Trúc ca nhi, ta luôn có cảm giác ngươi đang lừa ta.”
Từ Trúc nghiêm mặt, rồi lại không nhịn được cười: “Nói bừa.”
Nguyễn Nhạc cũng cười theo. Từ Trúc nói có lý, cậu có thể nói một phần. Cậu tin vào con người Trúc ca nhi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT