Sáng sớm hôm sau, Ứng Lệ với gò má ửng hồng mở cửa, nhìn thấy Kỷ Cẩm và Nhậm Thịnh Nguyên, nụ cười trên môi hắn rõ ràng hơn hẳn mấy ngày trước.
Kỷ Cẩm: “...”
Nàng là người từng trải, hiện tại còn chưa thấy bóng dáng Nguyễn Nhạc, trong lòng có chút đau lòng cho cậu.
Nguyễn Nhạc ngủ đến tận trưa mới tỉnh, đầu óc vẫn còn mơ màng. Ứng Lệ đang đọc sách bên cạnh, thấy cậu tỉnh liền lập tức ghé sát hôn một cái: “Nhạc ca nhi à...”
Ký ức đêm qua ùa về, mặt Nguyễn Nhạc lúc đỏ lúc xanh. Cậu nhìn vết đỏ trên mặt Ứng Lệ, đó là dấu vết tối qua, khi cậu van xin nhưng hắn không những không dừng lại mà còn dữ dội hơn, cậu bèn vươn tay tát một cái.
Lúc ấy Ứng Lệ sững sờ ngạc nhiên dừng lại, nhưng chỉ một thoáng sau lại càng thêm hưng phấn.
Hôm nay, Nguyễn Nhạc nâng cánh tay lên vẫn thấy rất mệt. Cậu hậm hực lại tặng Ứng Lệ một cái tát nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT