Nguyễn Tín mấy ngày nay ở trong huyện ban ngày bận giặt là, buổi tối học đồ vật, vừa mới biết được chuyện xảy ra mấy hôm trước, tìm cớ liền tới tìm Nhạc ca nhi.
Nguyễn Nhạc ở trong phòng nhìn thấy Tín ca nhi, ngây người một chút rồi đứng lên đi ra ngoài bế lấy Vũ tỷ nhi, nói Vũ tỷ nhi là tỷ nhi nhà Thanh ca.
Ứng Lệ cùng Thanh ca hai người đi trong huyện, hiện tại không có ở nhà.
Ba người vào nhà vây quanh chậu than ngồi, Nguyễn Nhạc xem Tín ca nhi xách một cái túi vải nhỏ, cậu nghiêng đầu nhìn nhìn hoa văn trên vải, có chút kỳ quái, dài dài, không giống hoa bình thường.
Nguyễn Tín đang chuẩn bị lấy đồ vật, nhìn thấy Nhạc ca nhi xem mặt vải thêu của hắn, hắn rất là chờ mong chỉ chỉ nói: “Nhạc ca nhi, đây là ta thêu lão hổ.”
Trong mắt Nguyễn Tín, Nhạc ca nhi cùng thợ thêu trong huyện lợi hại như nhau, nếu Nhạc ca nhi nói hắn thêu tốt, vậy tất nhiên là không tồi.
Nguyễn Nhạc cau mày nhẹ nhàng, vừa mở miệng nhìn thấy ánh mắt của Tín ca nhi, cậu theo bản năng nuốt lời muốn nói xuống, cậu luôn cảm thấy hiện tại nói lời thật, hình như không được tốt lắm, “Cũng, cũng được.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT