Ứng Lệ không để ý tới, một người phía sau Trần Phùng từ nóc nhà nhảy xuống. Hắn định đánh ngất Ứng Lệ nhưng bị hắn tránh thoát. Hộ vệ nhìn vết máu trên người Ứng Lệ nhíu mày, không động thủ.
Trên xe ngựa, Nguyễn Nhạc lắc lắc đầu, tỉnh táo hơn một chút. Mặt cậu sưng đỏ, toàn thân đau nhức, ánh mắt nôn nóng nhìn xung quanh. Cho đến khi dừng lại trên người Ứng Lệ đang không ngừng đổ máu cách đó không xa, hô hấp của cậu gần như cứng lại. Cậu hoảng loạn xuống xe ngựa, nhưng không đứng vững, quỳ xuống đất. Từ Lan Trúc vội đỡ cậu dậy.
Giọng Nguyễn Nhạc run rẩy: “Ứng Lệ!”
Ứng Lệ đột nhiên ngây dại, hai tròng mắt nhìn qua.
Nguyễn Nhạc chạy đến bên Ứng Lệ, nhìn cổ tay cổ chân hắn. Trong mắt cậu đau lòng, nước mắt tràn mi mà ra. Cậu đỡ lấy mặt Ứng Lệ: “Tiểu Lệ, ta không sao, ta không sao.”
Ứng Lệ ngửi được khí vị quen thuộc, thần kinh căng thẳng cuối cùng cũng chịu không nổi. Hắn đặt đầu lên vai Nhạc ca nhi, trước mắt đột nhiên tối sầm.
Mọi người vội đỡ Ứng Lệ cả người thoát lực. Phùng Rả Rích đỡ Ứng Lệ nằm xuống để trị thương cho hắn, dù sao họ cũng đã bị Trần Phùng vây quanh, chạy hay không cũng không khác biệt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT