"A cha, sao cha không thương lượng với chúng ta một tiếng trước?” Mãn Hạ lén kéo cánh tay Lan Tri, mặt hơi ửng đỏ, vẻ mặt vừa xấu hổ vừa trách móc.
Lan Tri nhìn bộ dạng ngượng ngùng của cậu, không khỏi hừ nhẹ một tiếng, nói: “Chẳng qua là nhờ hắn viết khế thư, cần gì phải thương lượng với con?”
Đứa nhỏ này thật không bớt lo, trộm thân thiết với người ta thì thôi, đến lúc nghiêm túc thì lại không nhớ bàn bạc trong nhà, giờ lại quay ra nói lời này, đúng là được nuông chiều đến hư rồi.
Nghe Lan Tri trách nhẹ, Mãn Hạ càng thêm ngượng ngùng, xoắn xuýt mãi, một lúc sau mới lí nhí thổ lộ nỗi lo: “Nhưng… nhưng hôm nay hắn tất bật cả ngày, tóc tai còn chưa chải cho chỉnh tề, đi gặp người ta thế này, có thể để lại ấn tượng không tốt không?”
Biết trước a cha có quyết định này, thì nói gì cũng không ở lại ăn cơm. Nếu có thể về nhà rửa mặt một phen, thay bộ quần áo sạch sẽ, rồi mới đến từ đường, có lẽ còn để lại ấn tượng tốt cho mọi người.
“Ừm… đúng là trông hơi nhếch nhác thật.” Lan Tri thản nhiên đáp, “Nhưng nam nhân thì có xuề xòa một chút cũng chẳng sao.”
Mãn Hạ khẽ thở dài, không ngờ ngay cả a cha cũng chẳng hiểu mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT