Câu chuyện càng nói càng thuận lợi, mọi người đều hưng phấn như thể ánh vàng bạc lấp lánh đã ở ngay trước mắt. Nếu không phải sắp đến giờ cơm chiều, Lan Tri hẳn đã kéo cả đám đi thuyết phục người khác rồi.
Hứa Tư Niên nhớ đến lời hứa nấu canh cá chạch đậu hũ, liền đeo tạp dề vào, bắt những con cá chạch đang nhảy loạn trong chậu, rửa sạch bùn rồi thả lại vào chậu. Hắn rắc muối thô lên, cá chạch quẫy đạp giữa muối làm bọt trắng trào ra. Hắn vội giục Mãn Hạ đi múc một gáo nước sôi trụng qua, rồi rửa lại bằng nước lạnh.
“Hạ nồi thì phải rưới một vòng rượu gạo, thả thêm tía tô khô và ớt khô để khử tanh tăng hương, như vậy nấu ra sẽ không còn mùi tanh.”
Lửa bếp tí tách cháy, Hứa Tư Niên thả cá chạch đã xử lý vào nồi, thêm gừng lát vàng, rưới rượu, mùi hương bốc lên thơm ngát. Canh trong nồi dần trở nên trắng đục, sôi sùng sục, tỏa ra mùi thơm quyến rũ, đậu hũ mềm run rẩy theo sóng nước.
Vừa dọn lên bàn, mọi người liền múc ăn. Cá chạch nấu mềm rã thịt, không còn mùi bùn, mà ngược lại ngọt thanh, kết hợp với đậu hũ mềm mịn, vừa chạm đầu lưỡi đã mê người.
Lan Tri tấm tắc: “Năm ngoái ta cũng nấu canh cá chạch, người nhà chẳng ai thích. Cùng một món, vào tay ngươi lại ngon thế này, thật kỳ lạ!”
Mãn Hạ vừa thổi canh vừa đáp: “Nếu ngươi mở quán ăn nhỏ ở ngoài, chắc chắn lời to.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT