Ra khỏi Hồi Xuân Quán, Hứa Tư Niên thấy tinh thần sảng khoái, bước đi nhẹ nhàng. Mấy đại phu đều nói không bệnh tật gì, Lưu Đại Sơn cũng không thể không tin. Cuối cùng ông còn bỏ tiền mua mấy thang canh tứ quân tử để bồi bổ cho hắn.
Xe trâu lắc lư dừng trước một tiệm tạp hóa. Hứa Tư Niên theo vào trong, tiệm tuy nhỏ nhưng bán đủ thứ, từ kim chỉ vải vóc đến cuốc sắt, nồi niêu, đồ ăn chơi — không thiếu thứ gì.
Hắn thấy Lan Tri mua chút dầu muối tương giấm, Lưu Đại Sơn thì đưa cái cuốc cũ trên xe cho tiểu nhị trong tiệm đổi lấy cái mới tinh. Ông ước lượng thử, thấy vừa tay, gật đầu hài lòng, cùng đồ trước đó gộp chung tính tiền. Chưởng quầy gõ bàn tính rôm rả, cuối cùng cười tủm tỉm xóa bỏ mấy đồng lẻ, hoan nghênh lần sau lại đến.
Hứa Tư Niên cảm thấy cửa hàng này thú vị. Chỉ một khoảng nhỏ mà buôn bán bài bản, nửa chén trà đã có bốn năm khách ra vào. Tuy toàn bán mấy thứ lặt vặt, nhưng tích tiểu thành đại, ngày này qua tháng nọ cũng nên ăn nên làm ra.
Đây là lần đầu tiên hắn vào thành. Trước kia theo bọn buôn người, tuy cũng đi nhiều nơi, nhưng bị đẩy tới đẩy lui, nào có được tự do như giờ — cái gì cũng thấy mới lạ.
Góc áo bị kéo nhẹ, Hứa Tư Niên quay lại, thấy Mãn Hạ nghịch ngợm nháy mắt với hắn, trong tay nắm một ít bạc lẻ: “Ngươi nếu muốn mua gì, ta có ít bạc lẻ, có thể cho ngươi mượn trước.”
Hứa Tư Niên thấy ngọt tận tim, nhưng vì e ngại người khác, làm ra vẻ bình tĩnh: “Không cần, Hạ ca nhi giữ lấy đi, ta chẳng thiếu thứ gì.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play