Trong khoảng thời gian này, có một sự kiện đã diễn ra.
Từ ngày Mã Nhạc mang theo thịt ma thú đến khu chợ đổi gạo, đã vô tình khiến cho tên chủ cửa hàng gạo để ý tới. Hắn không tin một luyện dược sư thoạt nhìn rách nát, nghèo nàn như Mã Nhạc lại có thể chữa bệnh cho nhân vật lợi hại gì.
Ở ngôi thành này, bao gồm cả phủ thành chủ cũng chỉ có ba vị ma pháp sư. Hai vị làm việc bên trong phủ thành chủ, phụ trách bảo vệ thành chủ, thu thuế từ người dân và quản lý nô lệ. Vị còn lại là một ma pháp sư bậc 5, thực lực không tồi, thường ngày phụ trách đội thủ vệ cùng kiếm sĩ, hàng tháng sẽ mang lương thực, hàng hóa từ Thạch Lâm thành đi trao đổi với các thành xung quanh.
Ma pháp sư trên đại lục Ngân Quang vô cùng có địa vị. Bọn họ cao ngạo, ngang ngược, và trong toàn đại lục, họ thường nắm giữ những vị trí lớn, hưởng thụ đãi ngộ cao. Họ bảo vệ lợi ích của tầng lớp trên và giới quý tộc; quý tộc cung cấp cho họ tài phú cùng điều kiện tu luyện tốt nhất. Ngay cả những ma pháp sư cấp thấp cũng được các gia tộc lớn giữ lại để bồi dưỡng. Vậy nên, rất ít ma pháp sư chịu đến nơi xa xôi hẻo lánh như thành Thạch Lâm mà ở lại.
Những ma pháp sư này, thành chủ Thạch Lâm – Lỗ Á đã phải tốn rất nhiều vàng bạc bóc lột từ dân chúng và nô lệ mới mời được tới, mục đích là giúp hắn trấn giữ thành trì xa xôi này. Ngân Quang đại lục là một nơi coi trọng sức mạnh. Năm xưa, cha của Lỗ Á cũng là một ma pháp sư cấp 4, từng đánh bại một con ma thú cấp cao để cứu một quý tộc của thành Quang Vinh. Sau đó, ông được ban cho thành Thạch Lâm để cai quản.
Còn Lỗ Á tuy cũng thức tỉnh năng lực ma pháp nhưng lại chẳng có được thực lực như cha. Đến khi cha qua đời, hắn dùng đủ loại tài nguyên cũng chỉ miễn cưỡng trở thành một ma pháp sư cấp 2. Ngay cả đám kiếm sĩ trong thành cũng có người mạnh hơn hắn. Bất đắc dĩ, Lỗ Á phải bỏ ra rất nhiều tiền để mời ma pháp sư, nhằm duy trì lợi ích của mình. Trong thành này, không ít quý tộc thối nát giống hắn: không thật tâm cai quản lãnh địa, chẳng giúp nơi đây phát triển, mà chỉ không ngừng vơ vét, hưởng lạc, để thành Thạch Lâm ngày càng hoang tàn.
Quay lại vấn đề chính, ma pháp sư trong thành vừa ít ỏi, lại đa phần đều bận rộn với chức trách của mình. Đừng nhìn chỉ là một miếng thịt ma thú bình thường, ngay cả thành chủ cũng ít khi được ăn. Bản thân hắn chỉ là ma pháp sư cấp thấp, ma lực có hạn, cũng chẳng thể dùng nó vào việc luyện hóa thịt ma thú chỉ để phục vụ bữa ăn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT