Sau khi mọi người ăn xong, thái độ đối với Khương Mạc Huyền cũng thoải mái hẳn. Đối với khoai tây cũng bắt đầu cực kỳ nhiệt tình.
Nói đùa sao? Thường ngày họ không đủ ăn, chỉ có thể nấu cháo, thậm chí cố gắng cho thật nhiều nước để tạo cảm giác no bụng – một ngày từ ba bữa cũng cố gắng giảm còn hai bữa – điều đó khiến họ chưa bao giờ có cảm giác ăn no, cũng khiến cho mỗi khi làm việc nặng nhọc đều có cảm giác không đủ khí lực.
Ngày hôm nay, sau khi ăn một củ khoai nướng, họ đã có thể nhận ra, dù kích thước củ khoai không to nhưng khi ăn vào lại nhanh chóng có cảm giác chắc bụng. Điều quan trọng nhất là loại củ này có thể thoải mái đào quanh bờ sông, không cần mạo hiểm vào rừng. Đây quả thật là một tin tốt.
Khương Mạc Huyền nhìn quanh một vòng, nói:
– Tin tưởng hôm nay mọi người đã có thể thấy được điểm tốt của khoai tây. Tuy nhiên, ta chỉ muốn nhắc rằng tài nguyên khoai tây bên ngoài có thể đào được là có hạn. Nếu trong thời gian dài chúng ta liên tục đào, sớm muộn gì cũng sẽ có ngày không còn nữa. Không lâu nữa mọi người sẽ bắt đầu thu hoạch trên ruộng. Nếu tin tưởng ta, mọi người khi đi đào khoai tây hằng ngày có thể giữ lại một phần để trồng trọt trên ruộng nhà mình. Đó mới là cách lâu dài.
Mọi người nghe vậy lại bắt đầu xôn xao:
– Khoai tây đúng là tốt, nhưng chúng ta chưa từng trồng bao giờ. Vạn nhất không trồng được, sang năm không đóng được thuế, phỏng chừng cả nhà còn phải đi làm nô lệ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play