Mọi người ăn xong, trên khuôn mặt ai nấy đều toát ra vẻ thoả mãn và hạnh phúc. Nhất là Lâm Yến, chỉ sau mấy ngày mà sắc khí đã tốt hơn hẳn, cả người tràn đầy sức sống.
Nhân lúc mọi người đang ngồi đầy đủ, Lý Hân một lần nữa nói lại với Lâm Toàn và Mã Nhạc ý tưởng sẽ kể cho những người dân xung quanh về khoai tây. Hai vợ chồng họ vốn là người lương thiện, không nói hai lời liền ngay lập tức đồng ý. Cuối cùng, thống nhất rằng buổi chiều hôm nay, hai nhà sẽ cùng đến một vài hộ gần đó để nói chuyện trước.
Khương Mạc Huyền cảm thấy có chút khâm phục. Kỳ thực, Lâm mẫu là người vô cùng có chủ kiến, năng lực hành động cũng rất nhanh nhẹn. Hắn suy nghĩ một chút rồi tiếp lời:
– Mọi người đều đã bàn bạc rất tốt. Ta chỉ muốn nói thêm, khoai tây tuy nhiều nhưng số lượng đào được không phải vô hạn. Nếu đã giúp đỡ, ta nghĩ trước hết nên ưu tiên những trường hợp đặc biệt khó khăn, như người già, trẻ em, hoặc những gia đình có hoàn cảnh không tốt. Điều quan trọng vẫn là nhanh chóng trồng ra được khoai tây. Ta tin tưởng những điều đó, các ngươi đều minh bạch.
Lâm Nghĩa có chút ngỡ ngàng nhìn hắn, sau đó nói:
– Quả thật vậy, trước đó ta cũng không nghĩ ra.
Lâm phụ và Lâm mẫu cũng lộ vẻ tán đồng. Người già và trẻ em nơi đây quả thật cần được chiếu cố hơn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT