Giữa đêm khuya, mưa lạnh lẽo lặng lẽ đến.
Tiếng mưa rơi ào ào, chiếc giường ấm áp. Lẽ ra đây là một sự kết hợp cực kỳ dễ ngủ, nhưng Phượng Lăng lại không hề buồn ngủ chút nào. Nguyên nhân không phải là tiếng kèn báo động kia, người Bắc Địch gần hai năm nay cứ vào mùa thu đông lại liên tiếp tới quấy nhiễu, nhưng đều là "sấm to mưa nhỏ", "thùng rỗng kêu to", phần lớn là để thăm dò. Chỉ cần quân đội trấn giữ kịp thời xuất động, rất nhanh có thể dẹp yên.
Vì vậy, nàng hoàn toàn không lo lắng về chuyện này.
Trong đầu nàng tất cả đều là những lời Thất Lang nói với nàng. Tên nhóc này, còn nói hắn trằn trọc khó ngủ, bây giờ lại ném cho nàng một gánh nặng nặng nề như vậy rồi bỏ chạy, cũng làm hại nàng khó mà chợp mắt được.
Rốt cuộc là chuyện gì thế này chứ! Nàng rốt cuộc phải làm thế nào mới có thể uốn nắn lại suy nghĩ của Thất Lang đối với nàng đây! Chỉ làm tỷ tỷ đệ đệ không tốt sao?
Vô số ý nghĩ nảy ra trong lòng, nhưng không một cái nào là ổn thỏa, đầu óc nàng rối bời như một mớ hồ nhão, hai mắt cũng bắt đầu lờ đờ.
Có lẽ cơ thể không chịu đựng nổi, một chút buồn ngủ cuối cùng cũng xuất hiện, trong tiếng gà gáy mơ hồ từ xa, nàng mơ màng chìm vào giấc ngủ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT