Phượng Lăng tiến lên một bước, lớn tiếng hô:
Nàng quay về phía Đàm lão gia mặt đầy dữ tợn khoa tay múa chân: “Ba tháng. Không cần ba năm, nếu nàng ấy ba tháng có thể trả hết một ngàn lượng thì sao?”
Đàm lão gia theo tiếng nhìn lại, khi thấy Phượng Lăng, ánh mắt hắn sững lại, bàn tay đang vươn tới cô gái Dương gia khựng lại giữa không trung, nhưng chợt lại khôi phục vẻ tùy tiện vừa rồi: “Ngươi lại là ai?”
Phượng Lăng nói: “Ta chẳng qua là một người không ưa ngươi.”
“Không ưa ta? Ngươi lại có thể làm gì ta?” Đàm lão gia nheo mắt, tròng mắt nhỏ như hạt đậu xanh quay tít, “Khoan đã, ngươi vừa nói gì? Ba tháng trả hết một ngàn lượng? Ha ha ha, buồn cười.”
“Bất quá, cũng không phải hoàn toàn không có khả năng.” Ánh mắt Đàm lão gia liếc qua lại giữa Phượng Lăng và cô gái Dương gia, “Đem các ngươi đều bán vào thanh lâu, ba tháng chắc chắn có thể kiếm được một ngàn lượng, có lẽ còn nhiều hơn?”
Trương Hạo, người luôn hộ vệ bên cạnh Phượng Lăng, quát lớn: “Lớn mật ngông cuồng!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play