Trong giọng nói bao hàm lửa giận hừng hực.
Vương Hoằng nâng mắt nhìn về phía Tôn Diễn, nhìn cậu, miệng chàng bất giác khẽ nhếch, cười nói: “Tôn tướng quân thích A Dung sao?”
Gương mặt xinh đẹp tuyệt luân của Tôn Diễn đỏ lên, cậu liếc nhìn bốn phía một cái, thấy tất cả mọi người đang trông về bên này thì vội vàng kéo rèm xe xuống bằng tốc độ nhanh nhất, sau đó, cậu lại ló đầu vào, trừng mắt với Vương Hoằng, gằn từng tiếng nói: “Vương Thất lang, huynh đừng trêu chọc nàng. Có nghe hay không, huynh không thể cưới nàng thì đừng trêu chọc nàng! Nữ lang như A Dung đáng được nam nhân lấy về nhà làm thê tử. Huynh làm như vậy sẽ hủy hoại danh tiết của nàng, ta hiểu nàng, người như nàng, một khi nghiêm túc sẽ hết lòng đối với sinh tử nam nhân đó, tính mạng tướng thác, huynh không gánh vác được hậu quả đó đâu!”
Đối mặt với Tôn Diễn hừng hực lửa giận, Vương Hoằng chỉ cười nhẹ, tay thon dài nhẹ nhàng xoa mặt Trần Dung. Lúc này ánh mắt nàng tan rã, mặt trắng bệch như tờ giấy, hiển nhiên kinh hồn chưa ổn định.
Vương Hoằng v**t v* khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn của Trần Dung, mỉm cười rồi nói: “Nghe khẩu khí này của Tôn tướng quân, đúng là hiểu nàng rất sâu sắc?” Chàng nhíu mày, chậm rì rì nói: “Nàng muốn như thế nào thì cứ như thế ấy, ta muốn như thế nào thì cũng như thế ấy, Tôn tướng quân có thể quản được rộng thế sao?”
Tôn Diễn giận dữ, tay phải nắm thành quyền, định vung vào mặt Vương Hoằng.
Đúng lúc này, Trần Dung giật mình. Tôn Diễn ngẩn ra, nàng đã lao ra ngoài, lướt qua Tôn Diễn, cúi đầu bước xuống xe ngựa, hai tay bám càng xe nằm úp sấp, há miệng ra, không nhịn được mà nôn khan.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play