Có lẽ, biện pháp này, so với việc ngồi chờ cô nương tìm một hôn sự cho nàng thì tốt hơn.
Một ngày trôi qua rất nhanh. Chạng vạng, Dư Lộ và Trần Chiêu cũng không thể thuận lợi đổi từ đường bộ sang đường thủy theo kế hoạch.
Hai người phải ở trong rừng cây ngủ một đêm.
Ban ngày họ vẫn luôn đi đường. Đến trưa cũng chỉ ghé vào một nhà nông nào đấy ăn chén mì rồi đi. Tối nay lại phải ngủ trong rừng cây, bọn họ cũng không được ăn cơm chiều.
Trần Chiêu là người tập võ, lại là nam tử, đương nhiên sẽ không cảm thấy gì. Nhưng người được chiều chuộng như Dư Lộ thì đúng là phải chịu nhiều khổ rồi. Một ngày như vậy, không cần ngụy trang gì cả, Dư Lộ cũng đã vô cùng chật vật.
Buổi tối thì phải đốt lửa. Trần Chiêu xin một hũ mẻ từ một nhà nọ, múc đầy nước sông để nấu sôi. Chờ nước lạnh đến mức uống được, hắn rót ra một chén nước, lại đưa một cái bánh bao lạnh, cứng cho Dư Lộ.
Dư Lộ nhận bánh bao, trong lòng bắt đầu oán Trần Chiêu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT