Tiêu Duệ hôn đến lúc Dư Lộ sắp không thở nổi mới dừng lại, "Tiểu Lộ Nhi, gia rất vui. Ngươi yên tâm, mặc dù gia không làm Vương gia nữa nhưng gia vẫn có thể cho ngươi một cuộc sống tốt. Chờ bên kinh thành yên ổn rồi, gia sẽ cho ngươi một tòa nhà lớn, trang sức hay tơ lụa, ngươi thích gì gia cho cái đó."
Dư Lộ nằm trong n.g.ự.c hắn, nghe hắn nói vậy, tức đập nhẹ hắn một cái.
"Ta là người thích mấy vật ngoài thân như vậy sao? Ta không thèm, chỉ cần có chàng ở đây là được rồi. Ta không cần gì hết, dù chỉ có cơm dưa rau cải ta cũng hài lòng." Dư Lộ nói, nghĩ đến Thạch Lưu và Phúc Quất, "Gia, nếu cả đời chúng ta đều không về, Thạch Lưu và Phúc Quất thì sao đây? Còn có..."
Còn có Lâm Thục, lời này Dư Lộ không hỏi ra miệng.
Tiêu Duệ lại hiểu ý của cô, "Ta đã cho người đi kinh thành, nếu có thể thì mang Thạch Lưu và Phúc Quất về. Còn Anh Đào thì thôi, nàng ta đã sớm có ý khác. Còn có Tào ma ma và Kiều ma ma nữa, Tào ma ma võ nghệ cao cường, có thể cùng hai bà tử kia thϊếp thân bảo vệ nàng. Kiều ma ma không chỉ biết dùng độc mà còn biết y thuật, ta để cho bà ấy đến chăm sóc cho nàng và đứa nhỏ trong bụng nàng. Chắc mấy người ấy sẽ đến trong mấy ngày nay thôi."
Dư Lộ thật không quá để ý đến Anh Đào. Cô chỉ để ý đến Thạch Lưu vẫn luôn thân thiết với cô, còn có Phúc Quất vì cô mà mất đi một cánh tay.
Dư Lộ gật đầu, ôm cánh tay của Tiêu Duệ nói: "Đến khi mấy người ấy tới, Thạch Lưu sẽ hầu hạ bên cạnh ta, Phúc Quất sẽ chăm sóc cho con chúng ta sau này, dạy nó đứng tấn, luyện võ, chúng ta lại tìm cho các nàng một người trong sạch để gả, có được không?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT