Tiêu Duệ khẽ vuốt tóc Dư Lộ, cười nói: "Chỉ vội mấy ngày nay thôi, vội xong, về sau ta sẽ bên cạnh nàng cả ngày, chỉ sợ đến lúc đó nàng lại chê ta phiền."
Dư Lộ lại không tin Tiêu Duệ có nhiều thời giờ để theo cô như vậy. Không nói việc khác, chỉ nói việc Tiêu Duệ đuổi theo cô như vậy, khi trở về chỉ sợ không chỉ mỗi Huệ Phi khiển trách mà cả Hoàng thượng cũng vậy nữa, đến lúc đó, Tiêu Duệ lại vội muốn c.h.ế.t cho xem.
Nghĩ như vậy, Dư Lộ nhịn không được thấy đau lòng.
Nếu không phải vì cô, Tiêu Duệ đâu cần chịu những thứ này? Cô cẩn thận tách bụng ra, ôm lấy hông của Tiêu Duệ, nhẹ giọng nói: "Ừ, chàng có thể cùng ta, ta vui còn không kịp đây, sao lại thấy phiền được. Cả đời cũng không chê chàng phiền."
Sự dịu dàng của Dư Lộ khiến Tiêu Duệ thấy rất ấm lòng. Ôm nữ nhân mình thích vào lòng, dường như hắn có thể thừa nhận sự ích kỉ và nhẫn tâm của bản thân.
Đúng, đúng là hắn ích kỉ, đúng là hắn nhẫn tâm. Ai bảo phụ hoàng luôn bỏ qua hắn, ai bảo mẫu phi luôn bất công, ai bảo biểu tỷ Ngu Văn lại muốn hại Tiểu Lộ Nhi.
Nếu không phải người bắt Tiểu Lộ Nhi là Trần Chiêu, Tiêu Duệ không dám nghĩ lúc này Dư Lộ sẽ như thế nào nữa. Nếu biểu tỷ Ngu Văn phái những người khác tới bắt Tiểu Lộ Nhi, ai có thể bảo đảm mấy tên lính lưu manh kia sẽ không làm ra việc bẩn thỉu gì chứ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play