Khúc cô nương vốn chỉ khóc tám phần, giờ nhìn Trần Bì làm vậy, tám phần đã biến thành mười phần. Chỉ là có Tiêu Duệ và Thôi Tiến Trung đứng một bên, nàng không dám tiến lên, chỉ ở bên cạnh khóc nức nở.
Điều Tiêu Duệ muốn chính là thế này. Lại chờ một lát, hắn kêu người kéo Trần Bì xuống, không dặn bỏ đói hắn ta nữa mà là phải cho hắn ta ăn no.
Trần Bì bị kéo xuống, nước mắt của Khúc cô nương cũng dừng lại. Nàng ngửa đầu nhìn Tiêu Duệ, "Vương gia, dân nữ làm vậy đã được chưa?"
Tiêu Duệ thản nhiên gật đầu.
Khúc cô nương lại hỏi: "Vương gia sẽ tha cho cha ta và đệ đệ ta thật sao?"
"Làm càn!" Thôi Tiến Trung quát lớn: "Vương gia miệng vàng lời ngọc, đã đồng ý với ngươi thì đương nhiên sẽ không đổi ý!"
Tuy Khúc cô nương sợ đến run lên, nhưng trên mặt lại mang theo nụ cười giải thoát. Nàng vốn đang ngồi quỳ, giờ nàng điều chỉnh tư thế, dập đầu tạ ơn với Tiêu Duệ, sau đó nhắm mắt lao mạnh đến bức tường.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play