Cô không dừng lại, bước thẳng vào phòng.
Tiêu Duệ vẫn đang thẳng lưng ngồi ở mép giường. Dư Lộ nhìn đến thấy mệt thay cho hắn. Ở đây cũng không có người ngoài mà vẫn phải ngồi ngay ngắn như vậy, giống y hệt anh trai cô, dù ở nhà hay bên ngoài đều phải giữ vững phong độ và tư thái của ảnh.
Cô tiến lên, cũng không biết mình có được ngồi hay không, đành phải ngẩng đầu nhìn Tiêu Duệ chờ hắn mở miệng.
Thật ra, ở cổ đại, việc cô chạy trốn đủ để phạt cô ngâm l*иg heo* rồi. Coi như Tiêu Duệ coi cô là thế thân của Bạch nguyệt quang thì cũng không thể bình tĩnh thế này được. Hắn bình tĩnh như thế giống như sự im lặng trước cơn giông vậy.
*Ngâm l*иg heo: hình phạt dành cho những người phụ nữ nɠɵạı ŧìиɧ hay chửa hoàng ở cổ đại. Người bị phạt sẽ bị nhốt vào l*иg heo, sau đó thả cái l*иg đó xuống sông, biển.
"Gia." Tiêu Duệ thật lâu vẫn không nói gì, Dư Lộ buộc phải chủ động mở miệng trước.
Tiêu Duệ thở dài, bỗng nhiên đứng dậy đi ra ngoài. Dư Lộ không hiểu hắn làm gì, đang do dự không biết có nên đi theo không thì nghe thấy hắn đuổi người đi: "Đều lui ra, lui đến sân nhỏ ở bên ngoài. Nếu ta không gọi thì không cho phép các ngươi bước vào!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT