Dư Lộ chưa có kinh nghiệm cầu người bao giờ, nhất là khi người đứng trước mặt cô là Tiêu Duệ. Nếu có khả năng, nếu không phải sợ liên lụy đến người khác, điều Dư Lộ muốn làm chính là gϊếŧ c.h.ế.t hắn.
Không sai, ý ở mặt chữ, gϊếŧ c.h.ế.t hắn, tiễn hắn đi Tây Thiên!
Nhưng đây chỉ là suy nghĩ trong lòng cô mà thôi, giờ cô không còn lựa chọn nào khác, chỉ có thể thành thành thật thật cầu hắn tha thứ. Cô quỳ phịch xuống, cúi đầu, nhắm hai mắt lại nói: "Gia, thϊếp sai rồi, cầu ngài tha thứ cho thϊếp. Ngài là đại nhân, không nên so đo với một tiểu nữ tử như thϊếp!"
Trước giờ, ở trước mặt Tiêu Duệ Dư Lộ luôn là ta đến ta đi. Vì tướng mạo và khí chất của cô nên Tiêu Duệ không thấy có gì sai. Nhưng lúc này, Dư Lộ vẫn là Dư Lộ lúc trước, chỉ là đen hơn chút, gầy hơn chút, trông chật vật hơn chút thôi, nhưng hễ mở miệng là một tiếng thϊếp hai tiếng thϊếp. Từ lúc ở rừng cây đến giờ, hắn nghe đến nhàm cả tai.
"Ngươi nói chuyện đàng hoàng coi!" Hắn không kiên nhẫn nói.
Dư Lộ ngẩng đầu, hai mắt nhìn chằm chằm đầu gối Tiêu Duệ, muốn đá một cái cho hắn gãy cả xương.
Cô nói chuyện không đàng hoàng khi nào vậy! Rõ ràng cô nói rất hay, rất tôn kính, rất khiêm tốn đến mức không giống cô nữa được không.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT