Lại hướng sâu trong thôn trang tiến vào, tang thi châu chấu bay lượn trên không trung càng lúc càng nhiều.
Hai chiếc xe không dám dừng lại cũng chẳng dám mở cửa sổ. Ven đường những bộ xương trắng hếu dễ dàng nhìn thấy chứng minh rằng, lũ châu chấu này đã biến đổi từ loài côn trùng ăn cỏ thành loài ăn thịt.
"Trong thôn này không thể nào còn người sống sót chứ? Vừa tang thi, vừa tang thi châu chấu..." Phục Anh nói, giọng đầy lo ngại.
Đường trong thôn gập ghềnh khó đi. Không phải vì con đường vốn dĩ không tốt, mà bởi càng đi sâu vào, xương cốt vương vãi càng nhiều. Hai tài xế trong lòng không khỏi cảm thấy buồn nôn. Cảm giác bánh xe nghiến nát xương cốt thật chẳng dễ chịu chút nào, dù cho đó đều là xương của những người đã bị tang thi và tang thi châu chấu ăn thịt.
"Có người sống, mười hai người." Lý Ngôn Hề ngập ngừng một chút rồi nói. Tình hình bên ngoài thế này, cô cũng không định xen vào chuyện người khác.
"Ngôn Hề! Ngôn Hề! Chiếc xe phía trước kia! Có phải xe của mấy người bạn vừa nãy của cậu không?" Lý Tinh Hải nhớ rõ chiếc xe kia. Anh còn chạy lên quốc lộ để đưa vật tư cho Chu Khải Duệ và những người khác. Vết lõm trên cốp xe không thể lẫn đi đâu được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT