"Cứ cầm đi, coi như là dùng tinh hạch các cậu đưa để mua đồ cho chúng tôi thôi," Phục Anh và Lý Ngôn Hề đều nghĩ vậy, như thế là công bằng nhất.
"Ngôn Hề, Phục Anh, tớ biết trước kia hai cậu đều là đại gia rồi, sao đến lúc này vẫn còn hào phóng vậy?" Chu Khải Duệ biết Lý Ngôn Hề và Phục Anh thực sự muốn cho, chứ không có ý định lấy lại. Ai ngờ, hai thùng đồ ăn cùng hai túi gạo cứ thế được dúi vào tay, đúng là "đại gia" có khác!
"Có ăn no mới có sức mà giết tang thi, cầm lấy đi!" Lý Tinh Hải nghe thấy ai đó nói em gái mình hào phóng, lập tức cảm thấy bản thân cũng trở thành "đại gia" lây, thế là hào khí nói. Nhưng ngẫm nghĩ, Lý Tinh Hải vẫn là đưa đồ cho Trịnh Vũ và Chu Khải Duệ, vì cái cậu Trần Minh kia nhìn gầy quá, gió thổi chắc bay mất...
Đợi mấy người kia đi rồi, nhóm của Lý Ngôn Hề mới bắt đầu đào tinh hạch. Sau khi vét sạch tinh hạch của lũ tang thi trên quốc lộ, Lý Ngôn Hề còn dùng ba lô gom những xác tang thi tấp vào ven đường, tránh làm cản trở những người đi ngang qua sau này.
Trời mỗi lúc một nóng, sau khi quần nhau với tang thi cả buổi sáng, lại phải phơi mình dưới nắng gắt để đào tinh hạch, dù có nước năng lượng và đủ loại đồ uống "hồi máu" từ cửa hàng, Cố Dao vẫn đỏ mặt tía tai, trông như sắp bị cảm nắng.
"Tiểu Cố Dao đi nghỉ ngay, lập tức!" Lê Hiểu Tình kiểm tra trạng thái của Cố Dao rồi ra lệnh. Cố Dao vừa dùng cạn kiệt dị năng, giờ lại thở hồng hộc đào tinh hạch lâu như vậy, cô đã sớm nhận ra trạng thái của em ấy không ổn rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play