Vừa mở cửa, Hàn Văn Dục đã tiến vào, lập tức tiến đến hôn cô một cái. “Có nhớ anh không?”
“Ừm.” Mộc Nghiên ban đầu khá ngại ngùng khi thể hiện tình cảm, vì từ nhỏ đến lớn, chưa ai thân mật với cô như vậy. Nhưng Hàn Văn Dục ngày nào cũng lặp đi lặp lại bên tai, cô cũng dần quen.
Mỗi lần nghe anh bày tỏ tình yêu, lòng cô vẫn rất vui. Chắc anh cũng muốn nghe cô nói vậy.
Nghe vậy, nụ cười của Hàn Văn Dục rạng rỡ hơn. Anh cúi xuống mổ nhẹ lên môi đỏ của Mộc Nghiên. “Anh cũng nhớ em, nên vội vàng đến tìm em đây.”
Lúc này Mộc Nghiên mới để ý, trên tay anh còn xách hai cái túi.
Hàn Văn Dục liếc nhìn túi hộp cơm để một bên, không hỏi han gì, chỉ đặt đồ mình mang đến lên bàn, vừa mở vừa nói: “Đồ ăn năm nay ngon lắm, anh ăn no rồi nên gói cho em một phần, để em nếm thử.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT