Hàn Văn Dục nghĩ đến cuối tuần này được hẹn hò với Mộc Nghiên mà mấy ngày nay lòng dạ phơi phới. Anh ước gì có thể mang theo tất cả những thứ mà cô có thể cần đến. Những địa điểm du lịch và cẩm nang du lịch, anh đã xem đi xem lại đến mức có thể thuộc lòng. Anh còn tranh thủ học thêm về kỹ thuật chụp ảnh.
Mộc Nghiên cũng có bài tập cuối tuần, nên tối thứ sáu, cả hai cùng đến thư viện. Cô làm bài tập nhóm, Hàn Văn Dục ngồi bên cạnh, hai người ngồi sát lại gần, thỉnh thoảng lại kề tai nói nhỏ.
Trai xinh gái đẹp ngồi cạnh nhau tạo thành một khung cảnh đẹp mắt, trong thư viện yên tĩnh và tẻ nhạt, cảnh tượng này lại trở thành một điểm nhấn thu hút, khiến ai đi ngang qua cũng phải ngoái nhìn.
Hàn Văn Dục vốn không phải là một mọt sách chỉ biết học hành. Gia đình họ Hàn vốn là danh gia vọng tộc, anh lại là con một, được nuông chiều hết mực, lại là người thừa kế, nên từ nhỏ anh đã đi trên con đường khác biệt. Hơn nữa, anh tính tình phóng khoáng, lại thông minh lanh lợi, nên trong học tập chưa bao giờ gặp phải khó khăn gì.
Tập đoàn Hàn thị hiện tại vẫn còn ông bà, bố mẹ và cô ruột của anh chống đỡ, nên chưa đến lượt Hàn Văn Dục tiếp quản. Anh vẫn còn có thể sống những ngày tháng tiêu sái thêm vài năm nữa.
Sau khi hoàn thành nhiệm vụ hôm nay, Hàn Văn Dục không làm phiền Mộc Nghiên nữa. Anh chơi điện thoại một lúc, thấy cô không viết gì mà đang vẽ tranh, anh liền tò mò ngó qua, tiện tay đặt ống hút sữa bò vào miệng cô, khẽ hỏi: "Em đang vẽ gì vậy?"
"Em đang vẽ minh họa cho một nhân vật," Mộc Nghiên đáp.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play