Người trong thôn vừa nghe Phương Du Vi bảo mẹ Lâm lên trấn trên ở, nhao nhao tỏ vẻ không tin.
Không chỉ họ không tin, mà ngay cả bố Lâm cũng không tin.
Lúc mẹ Lâm thu dọn đồ đạc chuẩn bị đi, bố Lâm đứng bên cạnh, định mở miệng ngăn cản: "Hay là, nói với thằng Ngạn bảo đừng đi nữa?"
"Không đi thì làm thế nào? Trong tiệm có ai trông đâu, cái con Vương Quế Hoa kia bị bắt rồi, con trai thì vừa phải trông con vừa phải coi cửa hàng, có xoay xở được đâu?" Mẹ Lâm thở dài, xót xa vô cùng.
Mặc dù trong lòng bà giằng xé, thậm chí có chút kháng cự, nhưng vì con cái, bà có thể khắc phục và hy sinh.
Mẹ Lâm vừa nói vậy, bố Lâm liền im lặng, giúp bà tiếp tục thu dọn đồ đạc.
Trên đường đi, mẹ Lâm thực sự rất thấp thỏm, bà nắm chặt cái túi đựng hành lý, không ngừng tự động viên mình. Bà không cầu sống chung với Phương Du Vi tốt đẹp đến đâu, chỉ mong hai người đừng cãi vã nhau.
Mẹ Lâm bảo Lâm Hắc Tử đưa thẳng bà đến cửa hàng ăn sáng.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT