"Ta một thân một mình vượt ngàn sông vạn núi xa xôi gả đến Nghiêu Quốc, đến cả một người để mà tâm sự còn chẳng có. Chơi với ngươi, còn hơn mấy ả đàn bà bên cạnh hắn cả ngàn vạn lần ấy chứ!"
"..." Phùng Diệu Quân chỉ biết ngớ người. Được thôi, nàng lại một lần nữa đánh giá sai mạch não kỳ diệu của Hàm Nguyệt công chúa rồi.
Kỳ thực, phải nói là nàng lại một lần nữa lạc lõng giữa thế giới này mới đúng. Trong chuyện gả chồng này, Hàm Nguyệt công chúa nghĩ thông suốt một cách bản năng: Đằng nào bên cạnh Miêu Phụng Tiên cũng chẳng thể chỉ có một mình nàng, thà rằng đối mặt với lũ oanh oanh yến yến đáng ghét kia, Hàm Nguyệt công chúa thà rằng hắn cưới luôn cả cô em gái mà nàng quen được còn hơn. Phùng Diệu Quân vừa có thủ đoạn lại vừa có khí độ, bản thân Hàm Nguyệt cũng là công chúa, hai người hợp lại chẳng khác nào hổ thêm cánh, còn sợ gì không trị cho đám thê thiếp kia của Miêu Phụng Tiên phải câm như hến?
Nói đi nói lại, kẻ không tuân theo luật chơi của thế giới này vẫn luôn là Phùng Diệu Quân nàng mà thôi.
Nàng không khỏi bật cười. Thì ra Hàm Nguyệt công chúa tính toán thế này, Phùng Diệu Quân lắc đầu: "Khó khăn lắm mới có được tự do trong hôn nhân, sau này ta phải mở to mắt mà chọn người mình thích mới được." Thật ra nàng rất hài lòng với hiện trạng của mình, trên đời này có mấy tuyệt sắc giai nhân có thể thoát khỏi sự nhòm ngó của quyền quý, không bị lệnh của cha mẹ, lời người mai mối chi phối?
Khó khăn lắm nàng mới có được chút vận may này, cần gì phải vội vàng lao vào một người đàn ông chắc chắn sẽ bị cả rừng mỹ nhân vây quanh?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT