Nếu một ngày nào đó, Vân Nhai biết nàng mượn linh lực của hắn để tàn sát thuộc hạ, biểu cảm của hắn sẽ thế nào nhỉ?
Nàng hoàn toàn không muốn biết!
Trong rừng có một con suối nhỏ, Phùng Diệu Quân vốc nước lạnh rửa mặt để tỉnh táo, rồi lấy túi da múc nước cho hai chủ tớ kia uống.
Lúc này, màn đêm đã buông xuống, may mắn là không xa đây có quan đạo. Tấn Đô là nơi thương mại phát đạt, trên con đường này lúc nào cũng có xe ngựa qua lại. Trần Đại Xương không tiếc tiền, bỏ ra một khoản lớn để thuê được một chiếc xe ngựa, đưa ba người họ trở về.
Dưới sự thúc giục của mười lượng bạc trắng, người đánh xe quất roi vào mông ngựa túi bụi, một đường nhanh như chớp đưa họ về kinh thành. Đến cửa cung Tấn quốc, Phùng Diệu Quân vội vàng đưa thẻ bài vào.
Những chuyện sau đó, nàng không quản được nữa.
Dù sao, Nhị vương tử Nghiêu quốc bị trọng thương, cung Tấn chắc chắn sẽ gà bay chó sủa một phen.
Biết mình không thể rời đi ngay được, Phùng Diệu Quân tìm tạm một khách điếm gần đó ngủ qua đêm. Trải qua trận ác chiến đầu đời, nàng chỉ cảm thấy thể xác và tinh thần đều mệt mỏi, chưa kịp suy nghĩ, tổng kết lại đã ngủ say.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT