Phùng Diệu Quân vẫn chưa hề hay biết mình đã bị ai đó gán cho cái ấn tượng "dạ dày không đáy". Người tu hành khí huyết lưu thông cực nhanh, công năng tiêu hóa mạnh mẽ, sức ăn cũng vượt xa người thường. Nàng còn chưa tu thành chánh quả, đã luyện ra cái nết ăn hơn người. Đương nhiên, so với Mạc Đề thì nàng vẫn còn kém xa. Sư phụ tiện nghi kia một bữa cơm có thể ngốn hết nửa con dê, nàng có thúc ngựa cũng không đuổi kịp.
Nàng tự pha cho mình một tách trà, tựa cửa sổ nhìn ra xa xăm.
Vọng Tiên Lâu quả là có vị trí đắc địa. Phía sau là một mảnh hồ nhỏ, tuy không thể sánh với Voi Trắng Hồ về sự bao la hùng vĩ, nhưng lại có nét riêng với bờ liễu rũ, trong hồ sen hồng lá biếc, lại có thuyền nhỏ dập dềnh sóng nước, người người hái sen, cảnh tượng thật thanh nhàn.
Nàng ngồi nhã gian đối diện với phong cảnh hữu tình, vừa lúc gặp khóm hoa nhài ngoài cửa sổ nở rộ, đón gió đưa hương, say đắm lòng người.
Bột sắn dây được mang lên trước, màu hổ phách, sánh mịn như thạch, nếm một ngụm là vị ngọt thanh của hạt sen và hoa quế, phảng phất có thể xua tan hết thảy phiền muộn trong lòng.
Tiếp theo là món mantis tôm. Tấn Đô có sông lớn đổ ra biển, mới có loại mantis tôm nhỏ sinh trưởng. Món này quý ở chỗ béo ngậy, mỗi con đều được bọc lớp bột bí chế, chiên dầu. Nếu lửa vừa tới, mỗi miếng cắn đều giòn tan, chỉ có hương vị của tôm mà không hề tanh. Huống chi nàng còn yêu cầu thêm lá é và sả, thứ này ngửi hoài không chán.
Trần Đại Xương cũng hiếm khi được hưởng thức món ngon như vậy. Vừa gắp hai con bỏ vào miệng, liền có một nam tử khoan thai bước tới, không ngờ lại vào thẳng nhã gian của Phùng Diệu Quân ngồi xuống.
Hắn ánh mắt khựng lại, đang định đứng lên quát hỏi, Phùng Diệu Quân đã vẫy tay với hắn, rồi cười hỏi người kia: "Đồng Dương cố nhân mạnh khỏe?"
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT