"Đúng vậy." Vân Nhai nghiêm mặt nói, "Trời còn chưa tối đâu."
Cái tên hồn đản này! Phùng Diệu Quân thụi hắn một cái thật mạnh rồi mới hạ giọng: "Có ai đến gõ cửa không?" Đóng cửa từ sau giờ ngọ, chỉ sợ đám người kia đều biết bọn họ đã làm chuyện gì xấu hổ. Lúc này, xấu hổ cũng muộn rồi.
"Cái tên thị vệ trung thành kia của nàng đã đến hai lần. Lần thứ hai thì Ngọc Chân Thực cũng tới, còn mang đi cả bánh nướng vịt quay và rượu nếp của nàng nữa."
Vậy là, quả nhiên ai cũng biết rồi sao?
Vân Nhai nhìn sắc mặt nàng, buồn cười nói: "Sợ gì chứ? Với thân phận của nàng, cần gì để ý đến ánh mắt người khác?"
"Nói cũng phải." Nàng liếc hắn một cái, dựa theo cái kiểu mặc kệ đời của mình, vuốt cằm trầm tư: "Có quân vương nào lại không quang minh chính đại triệu phi tần thị tẩm chứ? Ai mà giấu giếm."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT