Vân Nhai tự rót nước ngồi xuống, khẽ thở dài: “Ta vất vả bôn ba tìm tin tức cho nhà, vừa về đến chưa kịp hớp miếng cơm đã bị cằn nhằn. Cô nương nói xem, ta vất vả vì ai, vội vàng vì ai?”
"Nhà?" Phùng Diệu Quân giật mình khi nghe thấy từ này từ miệng hắn, khựng lại. Thấy đôi mắt đào hoa của hắn nhìn chằm chằm mình không chớp, nàng cố gắng che giấu cảm xúc vi diệu trong lòng, lạnh lùng đáp: “Vất vả hay không, còn phải xem tin tức ngươi mang về có giá trị đến đâu.”
“Đói bụng.” Vân Nhai vừa nói, vừa không khách khí đoạt lấy bát mì và đôi đũa trước mặt nàng, tự nhiên như đang ở nhà mình mà ăn ngấu nghiến.
“Này…” Nàng định ngăn cản nhưng không kịp, tên này đã húp soàn soạt mấy ngụm lớn, trông như quỷ đói đầu thai.
Mà thôi, một con quỷ đói đẹp trai như vậy cũng hiếm thấy.
Thật mất vệ sinh, bát này rõ ràng là nàng vừa mới dùng. Mặt Phùng Diệu Quân hơi đỏ lên, nhưng da mặt tên này còn dày hơn tường thành, đôi co với hắn chỉ khiến nàng thêm xấu hổ. Vì vậy, nàng đành chuyển chủ đề: “Chiến tranh giữa Hi Yến đã kết thúc, Ngụy quốc định tính toán gì tiếp theo?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT