Giờ thì hay rồi, thành Hoàng Kim bị Miêu Phụng Tiên dẫn đi, Nghiêu Vương thì lại ở tại Ấn Tư. Dù nơi họ ở vẫn được bảo vệ bởi vô số lớp trận pháp, xét cho cùng vẫn kém xa sự kiên cố và an toàn của thành Hoàng Kim.
Lúc này Vân Nhai muốn đối phó họ, khỏi cần phải đi gặm cái mai rùa khó nhằn là thành Hoàng Kim nữa.
Hô Diên trầm giọng nói: "Hiện tại Nghiêu Thái Tử đang dẫn quân ở Tây Bắc, giằng co với Ngụy quân ngoài chiến trường. Dù hắn có nhận được tin tức mà quay về Ấn Tư Thành, e rằng..." Hắn ngập ngừng một chút rồi đổi góc độ, "Hơn nữa nếu hắn bỏ dở chiến sự ở Tây Bắc mà quay về, lòng quân ở đó sẽ dao động, càng không phải đối thủ của Ngụy quân."
Tướng quốc Vương Uyên cũng tán thưởng không thôi: "Ngụy quốc dùng kế này thật tinh xảo! Đầu tiên bố một trận nghi binh ở Tây Nam, thu hút hỏa lực của Nghiêu Quốc, rồi Ngụy Vương đích thân dẫn đại quân đột nhập Miên Sa Lĩnh, chia bớt lực lượng phòng thủ của Ấn Tư Thành, cùng với thành Hoàng Kim quan trọng nhất. Đây là kế điệu hổ ly sơn hai tầng, che giấu bàn tính thâm sâu của Ngụy nhân. Nghiêu Quốc nguy rồi!"
Phùng Diệu Quân ánh mắt chớp động: "Đây là tình báo từ hôm qua?"
"Xảy ra đêm qua."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT