An Hạ Vương Hậu bật cười: “Đừng sợ, chẳng bao lâu nữa con sẽ là người thông minh hiếm có dưới bầu trời này.” Nói đến đây, nàng khẽ thở dài một hơi, “Con hãy nhớ kỹ, vô luận sau này người khác nói về con thế nào, con trước sau vẫn là An Hạ Công Chúa, bảo bối của mẫu thân. Ta cũng không hối hận đã mang con đến thế giới này.”
Trường Nhạc Công Chúa không phục, bĩu môi định nói thêm, An Hạ Vương Hậu giơ một ngón tay, chạm nhẹ vào giữa trán nàng.
Lần này chạm rất nhẹ, dường như không gây ra bất kỳ tổn thương nào cho Trường Nhạc Công Chúa, nhưng Phùng Diệu Quân đứng bên cạnh thậm chí cảm nhận được không gian khựng lại một thoáng.
Rồi sau đó, thần sắc của Trường Nhạc Công Chúa dịu dần, phảng phất dòng nước xiết mạnh mẽ chảy vào một vịnh nước tĩnh lặng.
An Hạ Vương Hậu lại thở dài, nâng bàn tay nhỏ bé của con gái lên, không biết từ đâu lấy ra một cây bút, viết lên lòng bàn tay Trường Nhạc Công Chúa.
Mỗi một chữ nàng viết xuống đều là những chữ nhỏ li ti, lóe lên ánh sáng đỏ đậm, nhưng viết xong liền biến mất không dấu vết.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT