Cảm giác lúc này thật giống như thân thể không còn thuộc về mình, mà thần thức bị giam cầm bên trong, biến thành khán giả, chẳng có quyền chỉ huy.
Thân bất do kỷ!
Nàng vừa kinh hãi vừa giận dữ: "Phó Linh Xuyên, ngươi dám động tay với ta!" May mắn mí mắt vẫn còn động đậy được, miệng cũng có thể mở ra.
Phó Linh Xuyên tránh cái bàn, từng bước tiến lại gần, giọng điệu lạnh lùng: "Vương thượng ngọc thể bất an, vẫn là nên hồi cung tĩnh dưỡng thì hơn." Nói rồi hắn khẽ vẫy tay trái. Phùng Diệu Quân lúc này mới để ý thấy hắn đang nắm một miếng mộc bài màu đen, không rõ làm bằng chất liệu gì, hoa văn trên mặt thô ráp nhưng lại ánh lên thứ ánh sáng đỏ nhạt.
"Đây là cái gì?" Nàng lớn tiếng quát mắng, "Ngươi dùng tà thuật gì vậy!"
"Khôi Mộc Lệnh." Hắn vung tay, một chuỗi xiềng xích ánh sáng nhạt xuất hiện, định tròng lên cổ nàng, "Vương thượng học rộng tài cao, hẳn cũng biết Nam Lục ngàn dặm rừng rậm có hai loại sinh vật kỳ lạ, gọi là Thiên Ti Trùng và Khôi Mộc chứ? Thứ ta cầm trên tay đây chính là Khôi Mộc chế thành."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT