“Ai đã sửa lại mặt dây chuyền này khéo vậy?” Nàng ngắm nghía mặt dây chuyền trước ngực.
Hắn ngập ngừng một chút rồi đáp: “Lục Mính.”
“Sửa đẹp thật đấy.” Phùng Diệu Quân chăm chú nhìn con sóc, tấm tắc khen ngợi, “Không ngờ tay hắn khéo léo đến thế, lại còn tỉ mỉ nữa.” Nhìn kỹ lắm cũng không tìm ra được một lỗi nhỏ nào.
Hôm nay nàng thoa phấn hồng, càng tôn lên mười ngón tay mềm mại nõn nà. Nàng vuốt ve con sóc như nâng niu trân bảo. Vân Nhai bỗng dưng khó chịu, dựa vào cái gì mà người được khen lại là Lục Mính? Hắn đâu cần phải nhường công lao cho người khác vô cớ như vậy?
Hắn bĩu môi, chẳng chút ngại ngùng: “Là ta sửa đấy.”
Hắn đã thử mấy buổi tối liền, mới miễn cưỡng ghép con sóc lại được như cũ. Cái loại việc tỉ mỉ này, dù hắn có đầy người thần thông cũng vô dụng, tốn kém không ít công phu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT