Trong tịnh xá, hương trầm thoang thoảng. Vân Nhai đang nhấm nháp món hồ hạnh nhân mè đen do cung nữ mang tới, nghe vậy liền đặt chén xuống, nói: "Vì sao lại không thể ký? Chúng ta chỉ cần Tân Hạ không đối địch với Ngụy quốc, không ngáng chân Ngụy quốc là được, mục đích coi như đạt thành."
Sắc mặt Từ Quảng Hương đỏ bừng, cuối cùng không nhịn được nữa: "Ngươi lại dám tự tiện quyết định, không thèm thương nghị trước với vương huynh sao?"
Vân Nhai nhún vai: "Lần nghị hòa này, vương thượng đã dặn dò ta được quyền quyết định mọi việc. Nếu Từ tướng quân có gì thắc mắc, có thể bẩm tấu lên thánh thượng."
Hắn lười giải thích với nàng.
Từ Quảng Hương cắn môi, quay người bỏ đi.
Kỳ thật, thân là tướng quân, làm sao nàng không nhìn rõ. Sự thật đúng như lời Vân Nhai nói, chỉ cần Tân Hạ và Ngụy quốc thiết lập được quan hệ ngoại giao, lần đi sứ này xem như hoàn thành mỹ mãn. Nói đến Tân Hạ thì đúng là cục diện rối rắm, trong thời gian ngắn không thể vắt ra nước, mà dân chúng thì lại như miếng thịt trên thớt, Ngụy quốc chẳng muốn dính vào cũng chẳng muốn chạm vào. Yến, Ngụy tranh bá đã không thể tránh khỏi, Ngụy quốc chỉ cần ra sức trấn an Tân Hạ, để tránh đến lúc đó hậu phương bốc cháy. Làm như vậy cũng là phá hỏng bố cục của Yến quốc ở Bắc Lục, phá đám bàn tính kiềm chế lực lượng Ngụy quốc của nó.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play