Mặt Phùng Diệu Quân nóng bừng như lửa đốt. Không cần soi gương nàng cũng biết mặt mình đỏ như gấc. Đầu ngón tay run rẩy, nàng chỉ thẳng vào mặt Vân Nhai: "Đại sự quốc gia mà ngươi cũng đem ra đùa giỡn được sao?!"
Tiêu Diễn có biết quốc sư của hắn là một kẻ điên không vậy? Hay là hắn biết rõ mà vẫn làm ngơ?
"Thế nào là đại sự quốc gia, thế nào là đùa giỡn? An An, trong lòng ta, mạng hắn thậm chí còn không bằng một sợi tóc của nàng." Vân Nhai nói đầy thâm tình, chân thành. Hắn đưa tay vén lọn tóc mai vướng trên má nàng ra sau tai. Hành động ấy thân mật, nhưng nàng lại ngây người như phỗng, chìm trong nỗi kinh ngạc sâu sắc, nhất thời quên cả phản ứng.
Hắn đang thổ lộ sao? Đang nói hắn thích nàng? Phùng Diệu Quân khẽ há miệng, muốn hỏi, nhưng lại không đủ can đảm để thốt ra.
Từ tận đáy lòng, nàng sợ hãi câu trả lời.
"Rốt cuộc ngươi muốn gì?" Nàng lùi lại hai bước, theo thói quen muốn bỏ chạy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play