Lòng bàn tay hắn nóng rực, trước sau như một. Phùng Diệu Quân khẽ né tránh, Vân Nhai liền nói ngay: "Tránh ra là rơi vào cảnh mộng của người khác đấy, không đường quay về đâu, lúc đó đừng trách ta không tìm được cô."
Phùng Diệu Quân nửa tin nửa ngờ, đành phải để hắn tiếp tục nắm tay.
Bàn tay nhỏ nhắn mềm mại không xương, hắn vô thức siết chặt hơn, kéo nàng nhanh chóng đi ra khỏi rừng. Chẳng bao lâu đã đến cuối rừng đào, một chân bước qua khỏi cánh cổng.
Giây tiếp theo, Phùng Diệu Quân bị ánh sáng chói lóa làm cho hoa mắt. Nàng vừa ở trong bóng tối khá lâu, giờ đột ngột đứng giữa ánh sáng, nhất định phải có thời gian thích ứng.
Một lúc sau nàng mới mở mắt, chỉ thấy cảnh vật phía trước đã hoàn toàn thay đổi.
Rừng đào màu hồng phấn không còn, hoa rụng rực rỡ cũng biến mất, hai người bất ngờ đứng trên đường lớn. Trời trong nắng sáng, ánh mặt trời kéo dài bóng hai người trên mặt đất. Hai bên đường phố cửa hàng san sát, người đi lại tấp nập.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT