Sau khi tỳ nữ lui ra, Phùng Diệu Quân mới với tay lấy đôi hoa tai trên đầu giường, tức giận nói: “Tối qua sao không báo động?”
Dịch kim yêu quái Bạch Bản vừa tỉnh khỏi trạng thái điều tức, vặn vẹo thân mình ngơ ngác đáp: “Báo động gì cơ? Thân thể nữ chủ nhân không khỏe ở đâu sao?”
Phùng Diệu Quân lập tức nhận ra điều bất thường: “Khoan đã, tối qua ngươi không thấy Vân Nhai?”
Bạch Bản giật nảy mình: “Nam chủ nhân đã đến ư?”
Phùng Diệu Quân túm nó lên, lắc qua lắc lại: “Hai ngươi định thông đồng gạt ta đấy à?”
“Oan uổng quá!” Bạch Bản duỗi thẳng người, kêu lên: “Cung đình trọng địa của ngài ban đêm bố trí không biết bao nhiêu trận pháp, dù ta muốn làm nội ứng cũng chẳng biết đường nào mà lần, làm sao nghênh được Vân Nhai đại nhân vào? Nam chủ nhân đến thật sao? Thật sao ạ? Nói thật, có nên ban đêm lẻn đi nghênh ngài ấy vào không nhỉ? Dù sao ngài ấy cũng là chủ nhân của ta mà, phải xử lý công bằng chứ!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play