An Nhữ Thật có lẽ đã nhìn thấu điểm này nên mới lên tiếng mời chiến.
Ai cũng nghĩ rằng ông ta dù sao cũng đã lớn tuổi, còn Vân Nhai lại có chiến tích đánh chết hai tên quốc sư kiêu ngạo, chứng tỏ thực lực vô cùng mạnh mẽ. Nếu Ngụy quốc quốc sư ngay cả trận khiêu chiến này cũng không dám nhận lời...
Đợi một hồi lâu, An Nhữ Thật lại lần nữa cất giọng, hỏi lại một lần.
Vân Nhai vẫn không đáp lời, ngược lại Miêu Phụng Tiên cười lớn không ngừng: "Đã định là bại tướng thì đích xác không cần sĩ diện hão huyền làm gì? Vân Nhai, ngươi ra đây nói một tiếng chịu thua, ta tạm tha cho ngươi một mạng thì sao?"
Nếu Ngụy quốc trước sau gì cũng không thoát khỏi chữ "thua", quốc sư hà tất phải đồng ý lời khiêu chiến này làm gì?
Khắp mọi ngóc ngách chiến trường, dường như đều vang vọng tiếng cười chế giễu của hắn: "Đường đường Ngụy quốc quốc sư, thế mà phải trốn sau lưng phàm nhân mới có thể kéo dài hơi tàn sao?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT