Đại quân hành quân không thể nào so sánh với hai người trèo đèo lội suối như đi trên đất bằng. Không chỉ vì thể lực phàm nhân kém xa tu sĩ, mà còn vì việc vận chuyển quân nhu quân giới cần những con đường tương đối bằng phẳng.
"Nơi này vào mùa đông năm nào cũng có người vào núi. Người địa phương biết một lối đi nhỏ, những ngày không có tuyết có thể vượt qua dãy núi, nhưng tốn thời gian hơn và dễ gặp phải lở tuyết."
Nghe ra vẫn còn khá nguy hiểm. Hơn nữa, Ngụy quân trên đường đi luôn có địch nhân rình rập, quân Nghiêu chẳng ngại tạo ra vài sự cố bất ngờ, ví dụ như lở tuyết? Vừa đơn giản, dễ thực hiện lại hiệu quả nhanh.
"Vậy đúng là một địa điểm mai phục tốt." Phùng Diệu Quân ngạc nhiên nói, "Vương thượng chẳng lẽ không biết, vì sao vẫn kiên trì vượt núi?"
"Hắn làm sao không biết?" Vân Nhai nhấp một ngụm trà xanh, "Dù hắn nhất thời hồ đồ, bao nhiêu người đã gián tiếp khuyên can, lẽ nào hắn còn nghe không hiểu?"
Trong đại quân này, người dám tùy tiện nói Ngụy vương "hồ đồ" chắc chỉ có mỗi người trước mắt này thôi?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play